Rượu Ái

Nhấp ngụm men cay mắt chẳng rời
Nghiêng hồn cháy bỏng thả hương rơi
Môi vờn rượu đỏ thành mê loạn
Ngực mượn trăng non thắp lửa ngời
Mộng hỏi tình xưa trong giấc lạnh
Duyên chờ dấu cũ giữa chơi vơi
Hoài say ngỡ mãi không lần tỉnh
Vẫn gởi nồng ân đến suốt đời

Yen Loan

Những Máy Đọc Vô Tri

Nhân tài đất Việt quả nhiều ghê
Phát biểu nhìn xem giấy sắn đề
Đã thế hành ngôn như chú vẹt
Còn là khẩu xuất tựa con bê
Không soi kỹ lưỡng thành ra ngáo
Cứ đọc lung tung ngỡ diễn hề
Máy móc vô tri làm lãnh đạo
Dân tình bất hạnh thiệt đê mê

Yen Loan

Hoài Niệm

Một ánh trăng treo cửa sổ nhà
Đầu giường thiếu phụ ngẩn ngơ ra
Tay sờ gối chiếc hoài năm cũ
Mắt ngó chăn đơn nghĩ tuổi già
Khoảng khắc ưu tư rồi chẳng rõ
Bao ngày vấn hỏi lại không qua
Tình ư đã lỡ thời gian trẻ
Thoát cả hương xưa lẫn mượt mà

Yen Loan

Nằm Trên Ngực Anh Em Nghe Gió

Em nằm trên ngực anh đây
Nghe tim chạy trốn vòng tay của mình

Gió ngoài kia hát linh tinh
Còn môi em hát... trong hình bóng anh

Đêm tràn vào giữa mắt xanh
Lưỡi run một chữ mong manh ngọt ngào

Ai hay thở khói trăng sao
Mà em thở sát... lên màu da thôi

Yêu anh không để đứng ngồi
Không mong bảo bọc, em thôi yếu mềm

Thân này vặn tréo thành đêm
Để anh đi lạc trong em suốt đời

Không hoa tím, chẳng cần lời
Chỉ cần mạch máu rối rơi chung chiều

Yen Loan

Quét Mã

Xem kìa ảnh lạ ngự cao phong
Lụa mỏng tràn vai, nắng ngập lòng
Chữ chẳng ra câu hồn đã dính
Hình vừa ẩn hiện, mắt như bong
Nhìn sâu hứng khởi liền soi dấu
Ngó kỹ hân hoan muốn áp tròng
Quét mã run tay còn chửa trúng
Phô vào mấy bận cũng chưa xong

Yen Loan

Khoảng Cách

Mảnh yếm phơi lầu đón gió xa
Trăng trêu cợt dải áo lưng ngà
Cung đàn nghẹn khúc liêu xiêu thả
Chén rượu xoay vòng chếnh choáng ra
Mắt ngó mơ hồ dâng ý lạ
Bàn tay lạc lối diễn yêu tà
Duyên chàng với thiếp còn đôi ngã
Nệm cũ chăn sờn chớ quẩy tra

Yen Loan

Sầu Ca

Ven hồ tiếng hát trỗi vang xa
Khúc trữ tình hay cũng tuyệt là
Một thoáng trầm buồn nghe cảm nhận
Đôi lời oán trách vọng tuôn ra
Người đi bỏ lại đời dang dở
Kẻ ở sầu thương mộng phế tà
Mấy thuở yêu đầu vui hạnh phúc
Tâm hồn tĩnh mịch với câu ca

Yen Loan

Nỗi Lòng Người Góa Phụ

Cựa trở vai mềm dưới bóng sao
Liêu trai dụ dỗ lửa tuôn trào
Chăn hờ hững đắp mơ phiêu dạt
Cửa lỏng then cài mộng khát khao
Mảng thịt da kia hờn ngọn bấc
Vùng thân thể ấy ngậm xuân đào
Phơi tròn ảnh nguyệt hương chưa loãng
Trọn bộ sơn hà mãnh liệt trao

Yen Loan

Tiệc Trăng Lầu Gió

Vầng trăng rót mộng để thêu thùa
Gió nhẹ nâng rèm bóng nguyệt xua
Chén rượu mời ai trong ngọn nến
Đàn tranh gẩy khúc giữa sương lùa
Hương vờn gối ngủ hồn xuân gọi
Ánh khoả loan phòng dáng ngọc khua
Khách đã say tình dâng ngỏ ý
Mà e thẹn bảo thật như đùa

Yen Loan

Múa Cột

Một tay nắm lấy địa phương bày
Hai đoạn chân dài xoắn cả cây
Ba buổi đu đưa miền hạ tuyến
Bốn hôm vặn vẹo chỗ eo gầy
Năm lần nhún nhảy thăng hoa xác
Sáu lượt quay vòng phấn khởi thây
Bảy nhịp buông cầm run rẩy cả
Tám phiên mạnh mẽ thật là đầy

Yen Loan