Hương Đêm

HƯƠNG ĐÊM

Đêm
trằn trọc giấc
đêm ơi
Đêm không mộng mị
nên đời hoang liêu

Này thân thể cũng diễm kiều
Ai người ve vuốt ai khiêu gợi tình

Đêm lồ lộ khoả tênh hênh
Trăng mân mê lấy
khẽ bềnh bồng say

Đời cô độc
dẫu phơi bày
Chút nồng nàn chẳng
chợt cay đắng lòng

Đời là một mảnh
trống không
Cùng trăng tình tự khoảng tồng ngồng treo

Yen Loan

Khuyết Tình

Đêm buồn phố thị độc cô thân
Lạnh lẽo phòng đơn khoả trụi trần
Lộ mảng vành khuôn tha thiết yếm
Phơi đường uốn lượn khát khao ân
Tình dang dở ấy còn đâu cận
Mộng lỡ làng kia chẳng thể gần
Để nước non đầy dâng tuế nguyệt
Canh dài lạc lõng vắng trung nhân

Yen Loan

Sau Cơn Bão

Nắng chói chang đường bão đã qua
Này lưu lại đó nỗi phiền hà
Nhìn xem hỗn loạn nên cần kiểm
Thấy được hoang tàn mới phải tra
Chạm ngõ đau thương cùng mất mát
Hằn sâu khốn khổ thật ta bà
Thiên nhiên khủng bố trần gian ngã
Hoạt cảnh kinh hồn thảm nạn sa

Yen Loan

Độc Đáo Kiểng

Tình nồng ngõ ấm quả xênh xang
Quẩy cái mê tơi chốn địa đàng
Tuyệt cú là đây vưu vật khảo
Ngon lành chỗ nọ phẩm bài mang
Đường về khoái lộ luôn hào hứng
Ngã tới bồng sơn thật khẽ khàng
Ngạo thế nhân gian đầy nhục cảm
Say lòng cặp kiểng khách hô vang

Yen Loan

Tình Là Bong Bóng Tình Xa

Ư thì dang dở đời nhau
Bến thương yêu nhạt chẳng trau chuốt tình

Xưa thời mộng ước lung linh
Giờ đây gặm nhấm cuộc tình vỡ tan

Như tuồng tích phủ nhung màn
Kìa hoa lệ khoác , dối gian hậu trường

Thật hào nhoáng , thật dễ thương
Có đâu biết được trăm đường đắng cay

Tình là sân khấu hình hài
Chừng hoàn mỹ lắm nhưng ai oán lòng

Tình ư một khoảng đi rong
Tựa làn mây khói để bồng bềnh phiêu

Tựa như lá úa tiêu điều
Thu vàng tẩn liệm đông chiêu hồn tình

Yen Loan

Ai Đã Quên Mùa Thu

Khoảnh khắc mùa thu đã trở về
Mà tình khuất mãi chốn sơn khê
Bao năm tháng đợi phai làn tóc
Những dấu chân chim khảm mọi bề
Cái thuở từ ly hoài bến mộng
Bây giờ cách biệt xót phu thê
Vàng bay ngõ vắng khung trời cũ
Chẳng bóng hình xưa lỗi hẹn thề

Yen Loan

Thiên Nhiên Hung Hãn

Bão tố trào dâng tắt lửa lòng
Kia trời nổi giận tạo cuồng phong
Nhà tan cửa nát đời tuôn rã
Kẻ mất người đau lệ nhiễu dòng
Hỗn độn vô cùng miền đất tử
Hoang tàn khủng khiếp mảnh đào vong
Ngàn xưa tấn kịch không ngừng chuyển
Nhỏ bé nhân sinh chịu phục tòng

Yen Loan

Rồi Cũng Phôi Pha

Phong hoa tuyết nguyệt đã không còn
Cũng bởi năm trường tạc héo hon
Mãn nắng thay đêm thì chuyển đổi
Tàn xuân rũ hạ phải hao mòn
Cho dòng nhật ký thêm câu chuyện
Kéo cuộc hành trình để nỉ non
Khoảnh khắc vui buồn tâm sự giải
Đời như giấc mộng mãi chưa tròn

Yen Loan

Hoan Hỉ Phật

Tu hoan hỉ phật khảo kinh người
Chợt thấy thiên đường rộn rã tươi
Lắp kín thần hồn mê muội sảng
Luồn thông thể xác ngộ minh cười
Âm dương phối hợp toàn châu mở
Thiện ác chung hòa vạn vật khươi
Sắc dục không làm tâm trí hỏng
Rèn nhân cách để tỏa vàng mười

Yen Loan

Vô Vị !

Có những niềm vui đã mất dần
Do nguồn xúc cảm hết thanh tân
Xào đi trộn lại thêm nghèo kiết
Phóng thả tìm truy chỉ tiện bần
Khoảng trước tư duy nhàn nhã khởi
Bây giờ ý tưởng nặng nề cân
Thôi đành rũ bỏ treo lưu ký
Biệt khuất từ đây thiệt ngại ngần

Yen Loan