Ven hồ tiếng hát trỗi vang xa
Khúc trữ tình hay cũng tuyệt là
Một thoáng trầm buồn nghe cảm nhận
Đôi lời oán trách vọng tuôn ra
Người đi bỏ lại đời dang dở
Kẻ ở sầu thương mộng phế tà
Mấy thuở yêu đầu vui hạnh phúc
Tâm hồn tĩnh mịch với câu ca
Bóng nguyệt nghiêng chiều vẫn tưởng xa,
Người xưa nghĩ nhớ lại quay là
Khuya về gió thổi sầu len nhận
Sóng đẩy mây vờn mộng vỡ ra
Nỗi sợ chờ trông còn ổ khoá
Lòng mang gặp gỡ hoá khung tà
Yêu ngày thuở nọ nhiều ân phúc
Cũng chỉ ngân hoài một khúc ca.