Phù Hoa

Nhẹ thả buông lòng tựa bóng mây
Trời thoang thoảng gió khói sương đầy
Hư danh ngụp lặn theo dòng chảy
Thực tại lênh đênh ở chốn nầy
Một sắc hương xuân nhòa nhạt rụng
Ngàn năm mộng đẹp hóa tro gầy
Đời buồn tấu khúc ru thành nhạc
Dạ tửu ly sầu ảo ảnh vây

Yen Loan

Tình Khúc Tháng Tư

Bây giờ phượng tím rợp trời cao
Phảng phất bên thềm gió nhẹ chao
Cánh mỏng buông mình theo nhịp luyến
Hương đầy thả vị đãi lòng khao
Đùa hoa gợi lại màu nhung nhớ
Bước khẽ tìm về sắc thái trao
Bến cũ trăng mờ sương ngập lối
Xưa tình vấn hỏi đến thu giao?

Yen Loan

Tiêu Sầu

Chén đắng nâng lên giọt thấm tràn
Men nồng rót mãi vẫn chưa tan
Sương rơi lạnh lẽo buồn thêm nặng
Nhạc tấu trầm mê mộng hóa tàn
Đổ rượu trăm chung sầu khó vỡ
Ươm tình một bóng khổ càng lan
Dang tay hái nguyệt cười man mác
Lại chuốc niềm đau giữa cõi nhàn

Yen Loan

Tình Yêu Dời Đi

Lạnh lẽo bên thềm dõi mắt nâu
Người đi khuất nẻo dạ u sầu
Trăng xưa nhợt nhạt mờ thân ảnh
Lối cũ phai tàn huyễn bóng câu
Vỗ cánh bay xa tình dĩ vãng
Đào vong đáy mộ mộng thôi cầu
Xuân sang mở cửa hồng duyên mới
Để mảnh linh hồn thoát bể dâu

Yen Loan

Chiếc Áo Mùa Hè

Nắng hạ vàng au rực rỡ đời
Sân trường nhuận thắm phượng hồng phơi
Mùa thi chớm tới nào buông thả
Tiết học đang ôn chẳng dám rời
Bụi đỏ đường xa tung sắc lụa
Cây xanh bóng đổ khoá khung trời
Hè sang áo mỏng hoành trong gió
Tựa cánh chim chiều thật lả lơi

Yen Loan

Vọng Cố Hương

Bóng phủ rêu giăng ánh nguyệt tà
Phong lùa dạ lý khoả hương xa
Bình yên lối cũ nhòa sương trắng
Lặng lẽ vườn xưa nhạt tháp ngà
Khách vãn bên đường mơ xóm nhỏ
Trăng thanh dạt bến trải ngân hà
Tìm về kỷ niệm hoài lưu luyến
Một mảnh ân tình vẫn thiết tha

Yen Loan

Chiều Xuân

Diễm lệ mùa xuân rộ sắc hồng
Hương nhè nhẹ quyện khắp non sông
Chim nghiêng cánh liệng vờn mây trắng
Nắng dệt tơ giăng phủ ruộng đồng
Lữ khách dừng chân hoài cố quận
Nhân tình níu nguyệt mộng thiên không
Hoàng hôn bảng lảng vầng dương lặn
Khẽ hát vi vu khúc nhạc bồng

Yen Loan

Nguyên Tiêu Vọng Nguyệt

Sáng tỏa đêm trăng rọi bến thuyền
Cung đàn tấu khúc thẩm hồn xuyên
Ngàn sao lấp lánh trời xuân mộng
Vạn ánh lung linh nước lụa huyền
Ngắm cảnh hoa đăng hòa ý nhạc
Trông vầng nguyệt rạng gửi tình duyên
Canh dài vẳng tiếng thơ ngân vọng
Rượu chếch lòng say thả phú truyền

Yen Loan

Tâm Tình Đàn Bà Cũ

Đông hàn gió lạnh tóc pha sương
Góc nhỏ chiều rơi nặng đoạn trường
Lệ ướt bàn tay run phách loạn
Tình nhòa khóe mắt lạc cung thương
Thời gian bảng lảng dần phai nhạt
Cuộc sống trầm ngâm chẳng tỏ tường
Cứ mỗi đêm về ôm ấp mộng
Đàn bà cũ kỹ mấy ai vương

Yen Loan

Quán Trọ Trần Gian

Quán trọ nhân gian ở tạm thời
Đâu là vĩnh cửu chỉ rong chơi
Người đi kẻ lại cùng giao hữu
Trước tụ sau ly cứ gọi mời
Ngọt đắng vô thường quăng khắp nẻo
Vui buồn bất định thả ngàn khơi
Lòng thương khách lạc nơi trần thế
Mạo hiểm phiêu lưu mảnh cuộc đời

Yen Loan